lãnh gì thì cũng lên giường
ABO - Lãnh Gì Thì Cũng Lên Giường! Chương 20: (Ngoại truyện 2) Đêm tân hôn. ABO - Lãnh Gì Thì Cũng Lên Giường! Chương 20: (Ngoại truyện 2) Đêm tân hôn. Chương trước Chương tiếp. Đám cưới có xa hoa bao nhiêu, rồi cũng sẽ tàn, Còn lại chỉ là sự ngọt ngào của những năm
Chiếc xe đỗ tại cổng, Gia Vũ nhìn lên cánh vòm, không khỏi có chút chần chừ. Quả thực, gọi là biệt thự cũng đúng, mà gọi là lâu đài cũng đúng. Sâu trong bờ biển tạt những đợt gió lạnh run người, lại là từng chùm đèn sáng chói phả ra, gợn lên từng đợt sóng
Cụ thể thì khi Lý Phiên bước qua cánh cửa phòng, đã thấy Gia Vũ chống tay dựa lên chiếc bàn nhỏ đặt Laptop ngay tại giường. Gia Vũ thấy người đến thì mặt không biểu tình gì, ngoảnh ra hai giây rồi lại cắm mặt vào cái máy tính.
Truyện ABO - Lãnh Gì Thì Cũng Lên Giường! thuộc thể loại: Sủng, Truyện Đam Mỹ full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả Không Ngốc. Đọc truyện ngay tại Truyenff.org
- Lãnh gì thì cũng lên giường! Lý Phiên quay ngoắt thái độ ghét cay ghét đắng xỉa tới Gia Khánh" - Ra ngoài! ===== Cánh cửa phòng vừa đóng, tai Gia Khánh gần như bị xách lên, Lý Phiên rít từng chữ từ kẽ răng:
Comment Faire Des Rencontres Sur Facebook. Câu chuyện của vài tiếng trước đó,Khỏi phải nói Gia Khánh sợ đến thế nào, cõng trên lưng Gia Vũ phát sốt đến ngất xỉu liền chạy như phi đến bệnh viện, quen chân mà lao thẳng tới phòng của Lý Phiên,Đã thế lại còn được Lý Phiên vẽ thêm ra cả một đống tình tiết cẩu huyết tang thương có thể xảy đến với anh trai mình, liền không do dự đến phút thứ hai đã gật đầu đồng nhưng làm thế nào mới tìm được Alpha, lại còn phải là Alpha cường đại sang sang một tý đây?Đã vậy còn phải tuyệt đối giữ bí mật về thân phận của anh trai cậu nữa?Vậy thì, nếu là những người bạn Alpha mà cậu quen, thì cũng không được đi?Gia Khánh vò tới rối cả thân cậu tuy cũng là Alpha, nhưng mới chỉ là một cái Alpha mười bảy tuổi chưa động dục thành niên, nói về việc ngửi mùi hay nghe khí chất, thực sự có điều hơi quá khả mà, Alpha hạng sang, thì phải tìm được ở những nơi cũng hạng sang, không phải sao?Nơi sang nhất cái Tây Đảo này, chẳng phải là chuỗi quán bar cao cấp đỉnh nhất, của tập đoàn Trần S sao?Mặc kệ đi, dẫu thế nào cũng không được để anh trai mình thiệt thòi!Chiếc xe ô tô như cứ thể nhận được hướng đi mà một đường lao cách xa mấy dãy tập đoàn Trần S một đoạn, chết sững cả cũng quá sang rồi?. Gần như đến thảm lót chân dẫm bụi ngoài cửa kia cũng là hàng xa xỉ đi?Gia Khánh chậc lưỡi,Tuy chưa tới đây bao giờ, nhưng để có tiền vào được đây thì chắc chắn là Alpha quá con mẹ nó cao cấp luôn!Vuốt vuốt lại mái tóc, lục tung trong túi mang theo người lấy ra mấy bình xịt thuốc mê ăn trộm được từ chỗ Lý Phiên, nói thế nào thì nói, cái này là thuốc mê chuyên dụng, nếu có chuyện gì thì chạy cũng dễ dàng hơn nhiều!Gia Khánh cố gắng ưỡn ngực hùng dũng bước vào,Thế nhưng cha mẹ ơi!Vào đến đó rồi lại bị bảng giá trên tay dọa cho chết ly rượu thôi là bao nhiêu tiền đây?Có vét hết cả tiền trong ví cũng chỉ uống đủ có vài chai nho nhỏ, làm gì có tiền đâu mà đi thuê nổi Alpha cho Gia Vũ kia chứ?Cười cười với một kẻ đang đứng ngay quầy pha chế đưa mắt đong tình giả bộ kia,Gia Khánh vội vàng chuồn vào nhà vệ sinh tính kế lại,Vậy mà cũng không yên!,Vừa thở hắt một hơi bước qua được cánh cửa nhà vệ sinh, đã bị một kẻ nom cao lớn sắc lạnh đến rùng cả mình tóm giọng như dao bủa đến, khiến Gia Khánh tưởng đâu mình đang bị cho lên đoạn đầu đài- Cậu là ai?- Làm gì ở đây?Gia Khánh bị khí tức này bao vây, như vậy mà lại nảy ra trong đầu một tia mừng rỡ. Alpha!Kẻ trước mặt này là Alpha! Cao lớn, khí tức rất mạnh!Con bà nó trúng mánh rồi!Không thuê nổi thì ta bắt cóc!. Lý Phiên chỉ có dặn tìm người đưa về, chứ nào có dặn đưa người về kiểu gì?!Gia Khánh cười cười, tay mò vào trong túi áo dày, sờ lên chai thuốc xịt mê, lòng thầm đắc ý bốn trăm lẻ tám lần! ăn trộm quả là chuẩn xác! đề phòng quả là chuẩn xác!Chính là trường hợp này đây!Kẻ Alpha cao lớn kia không đoán nổi ý của một cậu nhóc mười sáu mười bảy, nheo mắt đưa tay muốn túm một bình thuốc mê liều nặng, cứ như thế đậu hết trên gương mặt cứng ngắc vì bất ngờ hơn là vì sợ hãi của vị Alpha kia,Vẫn chưa xỉu?!Gia Khánh giơ bổ tay, một phát nghiêng gáy dồn kia chếnh choáng bởi thuốc mê, không đủ sức chống này thì, xỉu Khánh vừa dìu người lách qua được cánh cửa nhà vệ sinh, đã nhằm thẳng còi chuông báo cháy. Ra sức ấn rồi Tút tútTiếng hú inh ỏi của chiếc còi báo động, đèn màu đỏ chót từ những chiếc đèn báo ngoài hành lang kéo theo từng bước chân người đổ xô lao ra khỏi quán bar, một mảnh ầm trong đám lộn xộn ấy, có hai kẻ mê man đầu kẻ búng tay cái tách!Thuốc mê này quả là tốt! chuyên dành cho phẫu thuật mà lại!Xịt phát ngất ngay!À mà quên, xịt cộng với một cú tạt ngang nữa mới ngất!Ghê thật!.=============Alpha thì cũng lắm loại Alpha, cao lớn cũng có lắm loại cao cao lớn như thế này quả thực quá lố thì phải?Gia Khánh vừa dìu vừa vác được vị Alpha kia lên đến dãy phòng khách sạn mà Lý Phiên đặt sẵn thì cũng thở hổn hển đến không ra hơi- Lý Phiên!- Anh mau ra giúp em một tay!- Nặng chết em rồi!Lý Phiên cũng chỉ vừa kịp đưa được Gia Vũ tới giường, giữa đầu đông tuyết trắng phủ cũng lấm tấm đầy cả mồ hôi chạy ra đỡ,- Nào nào, đưa lại như là ném người xuống ngay cạnh Gia Vũ, Lý Phiên đưa tay quệt mồ hôi trán xong mới không khỏi giật mình, bắt lấy tay Gia Khánh đang muốn vặn mở chai nước đầu tủ trăn trối- Nhưng mà... tại sao Alpha này lại ngất xỉu thế?.Gia Khánh uống mấy ngụm nước lớn xong mới trả lời- Thì anh chỉ bảo mang Alpha về thôi, ngất hay tỉnh quan trọng gì?Lý Phiên gần như giãy lên- Cậu có biết mang Alpha tới đây để làm gì không?Gia Khánh nhún vai- Thì để trung hòa Phermone!- Thế làm sao để trung hòa được Phermone?! Hả? hả?- Cái đồ đầu đất này!Đúng vậy!Từ khi bị Lý Phiên dọa tính mạng anh trai cậu là " ngàn cân treo sợi tóc" cậu liền lo tới sốt vó lên, nào có nghĩ được cái gì là trung hòa Phermone!Lại cứ chỉ nghĩ đem Alpha về đây thế thôi!- Cái đồ con heo này!- Đồ Alpha ngu như bò sữa này!Lý Phiên một bác sĩ nổi tiếng chỉn chu giờ đây tức đến nổ đom đóm mắt, dùng hết sức có thể vừa đánh vừa mắng những lời nặng nề nhất có thể nghĩ ra được!Gia Khánh bị đánh tới đau mới lắp bắp- Vậy... vậy là... là là làm tình đó hả?- Mang Alpha về để làm tình đó hả?Lý Phiên nếu không phải đây còn là cái khách sạn nghìn sao đắt đỏ thì thật muốn dùng đồ trong phòng hết thảy đánh chết tên trước mặt, nghiến răng ken két- Vậy chứ cậu nghĩ mang Alpha kia tới đây để nằm đó tỏa Phermone ra cho thơm nhà đó hả?- Tại vì chính anh Gia Vũ không muốn cho em xem phim đồi trụy!. Cái này không thể trách em!- Anh ta không cho thì cậu không xem ư?. Làm như anh ta là mẹ cậu không bằng!Gia Khánh cãi không lại, lẩm bẩm Lý Phiên tức chết rồi, không nghĩ tên Alpha trước mặt mười bảy tuổi đầu còn không có biết tận tình cái việc xxoo này,Cũng may là có đề phòng trước trường hợp nếu Alpha dẫn tới có độ tương thích quá kém, thì sẽ tiêm một mũi kích tình,Thế nhưng cứ nghĩ tên kia sẽ đem đến là một Alpha của Chính phủ, là những người tình nguyện tham gia vào việc hỗ trợ các Omega trong những trường hợp khẩn cấp đặc nào phải thế này?Trời đất ạ!Những lỡ rồi thì làm thế nào đây? Thuốc tiêm lên người Gia Vũ đã có chút ngấm, gương mặt cũng bắt đầu phớt hồng đến nơi, làm sao mà đổi kịp người?Lý Phiên bất đắc dĩ kéo cánh tay của vị Alpha nọ ra, nom gương mặt khi ngủ còn rõ khí tức áp bức, đến nỗi mà cả sống lưng đều thấy lành Phiên thành thạo tìm mạch,Đầu kim tiêm cắm phập một kích thích lập tức truyền sâu vào trong da thịt kẻ Alpha đẩy xong ống thuốc, Lý Phiên vội vàng rút kim ra, ai oán- Một kẻ nhìn thì cao Một kẻ nhìn thì lãnh Khánh chậc lưỡi- Lãnh gì thì cũng lên giường!Lý Phiên quay ngoắt thái độ ghét cay ghét đắng xỉa tới Gia Khánh"- Ra ngoài!===========Cánh cửa phòng vừa đóng, tai Gia Khánh gần như bị xách lên, Lý Phiên rít từng chữ từ kẽ răng- Nói, cậu tìm Alpha kia ở đâu tới?Gia Khánh đau tới nhe răng- Từ quán bar của Trần Tại sao cậu không gọi đội hỗ trợ của Chính phủ?Gia Khánh ai oán- Em cũng là Alpha. Hơn nữa còn chưa có ghi nhận thành niên!- Làm sao có thể gọi hỗ trợ của Chính phủ chứ?- Không lẽ nói em bị Omega hiếp?Lý Phiên thả tay ra khỏi tai Gia Khánh, khinh bỉ nhìn một kẻ được gọi là Alpha kia xuýt xuýt xoa Có thể lắm! Một Alpha ngu ngốc như cậu thật đáng bị Omega hiếp chết mà!Gia Khánh thấy bước chân Lý Phiên rời đi, vội vàng ôm tai bám theo- Vậy hai người trong kia thì sao?- Còn sao nữa?. Một Omega mới rút ống ức chế sau mười mấy năm, một Alpha dính nguyên một ống kích tình liều cao, nhanh cũng phải năm bảy trận, tóm lại tôi đã để Thẻ của cậu ta ở lại quầy rồi, ở bao lâu cứ mặc kệ Nhưng..- Không cần phải lo, tôi đã đeo vòng cổ tránh đánh dấu cho cậu ta Vậy... vậy... em về chỗ anh được không?Lý Phiên ngoáy ngoáy tai- Cậu vừa nói cái gì? Ở nhờ?- Em... không biết nấu cơm, em cũng không muốn ăn mì cả ngày liền Không – thể - được!Gia Khánh đương nhiên một mực bám chắc cánh tay Lý Phiên- Anh là beta, anh sợ cái gì?- Em cũng không thể nào đánh dấu anh!Lý Phiên cảm thấy tóc trên đầu mình sắp bị thằng nhóc này chọc cho cháy hết!Nó 17 tuổi!Là 17 tuổi!. Cậu thiếu chút nữa có thể gọi nó là cháu ngoan rồi!Vậy mà còn dám nói đến cái gì đánh dấu!!!!!!
Đánh giá từ 14 lượt Bạn đang đọc truyện Abo - Lãnh Gì Thì Cũng Lên Giường! của tác giả Không Ngốc. Vì đến tận năm 26 tuổi mà Gia Vũ vẫn không tìm Alpha để xxoo, người bạn thân lo lắng cho sức khỏe của cậu liền bày mưu nhắn em trai của cậu đem tới một Alpha,Cậu em trai ngốc nghếch thế nhưng lại đem về hẳn một cái Tổng tài bá đạo mặt lạnh như băng, kéo theo sau đó bao nhiêu chuyện bi hài.>Truyện chủ yếu là ngọt, sủng, ít ngược, vui vẻ.> Bá đạo tổng tài lãnh khốc công x Cao lãnh nữ vương thụHát hót hít đầy đủ, thịt thà cũng gọi là ngập chân yêu thích truyện sủng, bạn không nên bỏ qua Hôn Ước Của Cổn Cổn Có Mắt Âm Dương hoặc Tinh Linh Kiểu Bây Giờ.
Truyện 11 chương 16 Song sinh Biệt thự nổi tiếng đương nhiên phần nhiều là do sự xa xỉ và rộng lớn của nó, nhưng hiển nhiên một phần cũng bởi vì trên bãi biển trải dài này có đầy đủ tất cả mọi dịch vụ nên có, bao gồm cả một bệnh viện nhỏ nhưng hiện đại và tối tân nhất, những bác sĩ ở đây có thể làm cả ở các bệnh viện lớn khác, nhưng 24/7 đều luôn có hàng chục người đủ mọi khoa ngành túc trực, lo lắng cho toàn bộ thành viên trong gia đình Trần tộc. Sức khỏe của Trần Phong từ trước tới nay vốn rất tốt, nay tự dưng được lệnh truyền gấp từ dãy nhà chính, lại là đích thân Trần Phong gọi tới, khiến mấy vị bác sĩ đang trong ca trực gần như phát hoảng cả lên, theo chân mấy vệ sĩ vội vàng dời tới phía phòng ngủ, Nhóm bác sĩ đẩy cửa bước vào, Mùi rượu trầm hương nồng rực đầu mũi, tinh dịch nhơ nhớp trên ga đệm đều đã nhăn nhúm,nhìn sơ liền có thể biết được ở đây vừa xảy ra chuyện gì, hơi sững lại, Thế nhưng Trần Phong một mực ôm chặt người,rít lên - Còn không mau vào? - Có tin ngày mai tôi đuổi việc hết mấy lão già các người không?! Mấy vị bác sĩ đã không lạ gì tính khí của Trần tổng này, lập tức tiến lại gần. Gia Vũ mê man, hàng mi dài rợp xuống khuôn mặt đã trắng bệch, mấy vị bác sĩ khám xong, lại xem xét kỹ cả nơi vết tay có dấu hiệu đặt ống ức chế sưng khá to, liền nhìn nhau,một bác sĩ hướng về phía Trần Phong còn đang ghì người trong lòng kia, nhỏ giọng - Trần... Trần tổng. - Cái này.. có phải khi nãy hai người làm tình, Trần tổng...mở kết? - ??!!! Trần Phong sắc mặt càng trở lên đen sì - Ông hỏi lảm nhảm cái gì vậy hả?! - Mau! Khám không ra bệnh người đầu tiên tôi xử lý chính là ông! Vị bác sĩ già hơi vội vàng đỡ lời - Trong quá trình Omega mang thai, nếu như Alpha bật mở kết, tinh dịch bị nhồi đầy không thoát ra được sẽ khiến cho Omega vô cùng đau đớn, - Với lại, vị Omega này, chính là do động thai mà ngất đi. Trần Phong nghe thì hiểu đấy, thế nhưng lại nhăn chặt mặt một lúc vẫn chưa phân tích ra cái gì - Sao cơ? - Cái gì động thai? Vị bác sĩ chỉ lên trên cánh tay sưng phồng của Gia Vũ - Chỗ này là chỗ Omega đặt ống thuốc, có biểu hiện từ chối ức chế nên mới sưng phồng lên như vậy. - Trần tổng, ngài xem kỹ đi. - Quả thật Omega này đã có thai. - ???!!!! Trần Phong sững người một chút... cố gắng trấn an chính bản thân mình - Bao lâu rồi? Vị bác sĩ nhìn chỗ sưng phồng lên, xem xét, từng tích tắc này trôi qua đều như muốn lấy luôn mạng Trần Phong đi rồi!. Nếu như... không phải của mình.. - Trần tổng, có vẻ như thai kỳ được khoảng một tháng. - Một tháng? - Đúng vậy, Suốt thời gian kể từ đêm đó, đều cho người giám sát chặt chẽ đến từng bước đi, Gia Vũ hoàn toàn không hề tiếp xúc thân mật với bất kỳ một Alpha nào khác... Vậy thì... Đôi mắt Trần Phong sáng rực, trong tim từng tiếng gần như đập mạnh đến vỡ ra.... con của ta... nếu như là một tháng... vậy đích thị là con của ta! - Trần tổng, tốt hơn hết là hãy chuyển Omega này tới phía bệnh viện để.. - Ơ? Trần Phong trên người chỉ khoác bộ quần áo ngủ tạm bợ, trùm cả chăn như thế, kín mít mà nhấc bổng Gia Vũ ôm trong ngực - Đi! - Mau sắp xếp phòng đặc biệt! - Tất cả mọi thứ, chuẩn bị tốt nhất cho ta! - .... Mấy vị bác sĩ nhìn nhau ái ngại, nói thế nào thì cũng không nghĩ ra được một Trần Tổng mới vừa rồi còn mắng người xa xả, nay lại trước mặt một đống bác sĩ đã có tuổi thế này mà hôn hôn hít hít khắp má khắp cổ người kia, còn sung sướng tới mức cười " ha ha" khắp hành lang ngang dọc, dọa cho đám vệ sĩ sởn hết gai ốc. - - Phòng đặc biệt, Vị bác sĩ nuốt ngụm nước bọt, nhìn Trần Phong cứ ôm bo bo người, mở lời - Trần, trần tổng, cái này... nếu đặt Omega này xuống giường thì sẽ tiện cho việc khám chữa hơn. Trần Phong cũng không phải người không hiểu, thế nhưng ngần này bác sĩ lại để cho nhìn thấy thân hình trần trụi của Gia Vũ, thật không đành mà! Trần Phong tiếc nuối nhẹ đặt người xuống giường, bất đắc dĩ rời khỏi, trước khi cánh cửa đóng lại còn liếc một cái muốn cháy rụi tường - Cần nhìn cái gì thì nhìn, cần chạm chỗ nào thì chạm. - Nhưng nên biết rõ vị trí của mình. - ???!!! Mấy vị bác sĩ thật khổ muốn khóc. Một cái Omega đang động thai thì cái gì sờ với chả nhìn? Chẳng qua đối với họ nhìn bệnh nhân khỏa thân cũng giống như việc nhìn gà trụi lông thôi, có cái gì mà lạ đây? Với lại, đụng vào người của Trần tổng, thôi thôi, hãy là vẫn còn muốn sống an ổn trên Tây đảo này! - - - - Nhà Gia Vũ. Một cái Alpha mười bảy mười tám tuổi, sung sức tràn trề, thử hỏi sau ba hiệp Lý Phiên còn lại cái gì? Chính là cái gì cũng không còn! Cả người mệt mỏi cuộn trong mùi lá non say sưa ngủ. Kể ra thì ở đời, làm tình xong lại rúc trong một lồng ngực rộng ấm áp, để từng bông tuyết ngoài trời kia cứ rơi phủ, thực sự cũng chính là một loại hưởng thụ to lớn. Rầm! Cánh cửa chính gần như muốn bị đập ra! Lý Phiên lầm bầm, Con mẹ nó chứ thằng nào phá cửa nhà ông?. À nhầm, nhà bạn đời của ông! Rầm! Luôn cả cánh cửa phòng cũng không chút khoan nhượng liền muốn hỏng cánh! Lý Phiên dụi dụi mắt, Gia Khánh cũng chỉ mới kịp bừng tỉnh liền đã bị trụ vững hai tay, - Au! - Các người muốn gì? - Hả hả! Một tên vệ sĩ trên vai còn bám đầy tuyết, lạnh giọng - Ngài là Lý Phiên? - Thì sao? - Trần tổng có lệnh mời ngài lập tức đi theo chúng tôi? - Không đi! Lý Phiên lập tức từ chối, nhưng trên cơ bản thì lời từ chối đó chẳng có lấy một phần giá trị. Thế là ngay khi Gia Vũ còn mê man, Lý Phiên đã bị tróc cổ gọi tới nơi, rúm ró đứng trước mặt Trần Phong. - - Trong phòng nghỉ đặt dấu ngay cách vách phòng chăm sóc đặc biệt của Lý Phiên cười ra mồ hôi hột, nhìn đảo một vòng, đúng là đẳng cấp Trần tộc có khác, nơi này nếu so với phòng nghỉ của Viện trưởng chỗ cậu làm, chẳng khác gì đem phân gà mà đi so với chocolate. Lý Phiên sau một đêm " chiến đấu", thực sự đứng còn không vững nữa, Trần Phong nhìn cái bộ dáng xiêu vẹo kia ngứa mắt không chịu được liền hất hàm ra hiệu cho một tên vệ sĩ kéo chiếc ghế lại gần. Lý Phiên vừa được ngồi xuống, thấy thái độ của Trần Phong cũng không giống như sắp ăn thịt người lắm, liều mạng chậc lưỡi - Trần tổng, Alpha vĩ đại đại ca, vậy là... ngài nửa đêm đã suy nghĩ xong, thật muốn tôi đến chữa " dưa gãy" cho ngài sao? - Nhưng mà cũng không đúng lắm nhỉ, bệnh viện ở đây quả thực không có bác sĩ nào giỏi bằng tôi sao? Trần Phong vừa đón lấy ly café do người hầu mang tới, vừa kịp uống lấy một ngụm thiếu chút thì chết sặc. Nhìn thế nào cái tên trước mặt này cũng chẳng giống bác sĩ một tý nào. Không có lẽ gian lận điểm để vào trường y? Nhưng thôi, điều tra qua thì mối quan hệ giữa hắn và Gia Vũ rất thân thiết, liền không tính toán nữa. - Gia Vũ có thai. - Là con của ta, đúng chứ? Lý Phiên lạnh cả sống lưng, hắn... biết rồi sao? - Cái.. cái này.. - Hửm? - À... Trần tổng Alpha đại ca, quả thực có một chút sơ xuất nên Gia Vũ uống nhầm thuốc, không tránh thai kịp...nên... quả đúng là mang thai, Lý Phiên nuốt khan nước bọt, nhanh chóng tiếp lời - Nhưng mà ngài yên tâm, nếu như ngài không muốn nhận, Gia Vũ cứ thế sinh bé ra thôi, tính đi tính lại thì " chúng" cũng không có tội gì. Trần Phong nhìn tới - "Chúng"???!!! Lý Phiên gật đầu - Đúng vậy, hôm trước Gia Vũ có sốt một chút, tôi liền nhân dịp lén khám qua, là... sinh đôi. - ???!!!!!! Trần Phong trợn ngược cả mắt, ly café trên tay đổ ướt áo, đứng bật dậy sải bước sang phòng bên cạnh, Lý Phiên cũng liền bước theo sau. - - Cánh cửa đóng kín, Trần Phong ra hiệu cho một bác sĩ đẩy tấm rèm che cửa kính trước mặt xuống, ngón tay khẽ run. Sinh đôi... con của ta... Hạnh phúc khi biết mình được làm cha, lại ngọt ngào tới vậy, ngọt đến đỏ vành mắt khi biết được rằng người đang nằm trên giường, Omega tràn đầy mùi hương trầm quyến luyến kia, sẽ sinh cho chính mình một cặp song sinh. Lý Phiên sát lại gần, cũng theo hướng mà nhìn vào trong, vừa nhìn thấy khuôn mặt nằm lặng trên giường bệnh của Gia Vũ, đương nhiên hiểu nhầm! Bao nhiêu sợ hãi vừa nãy lập tức đều tìm không thấy đâu, kiễng cả chân tóm lấy cổ Trần Phong, gào lên" - Tên khốn! - Ngươi có phải là người không! - Vừa mới biết Gia Vũ có thai đã lập tức bắt hắn bỏ đi đứa nhỏ! - Ngươi không muốn nuôi? - Ta nuôi! - Ngươi mà cũng xứng là cha sao? - Mẹ kiếp! - Có biết đời hắn đã khổ đến thế nào không? - Chỉ sợ ngay chính hắn biết được đã là không muốn giữ lại rồi! - Ngươi còn dã man như vậy?! Lý Phiên bị nắm tay rắn chắc của Trần Phong nắm lại, đôi mắt hằn sâu soi đến gương mặt Lý Phiên - Vừa nói cái gì? - Không muốn giữ? - Gia Vũ vì sao lại không muốn giữ lại con của ta? Lý Phiên lắc đầu - Bỏ đi. Phá cũng phá rồi. Trần Phong lạnh giọng - Nếu ngươi muốn cứu hai đứa nhỏ, ngoan ngoãn phối hợp với ta một chút. Lý Phiên giật mình - Vậy...không phải ngươi bắt Gia Vũ tới đây để phá thai sao? - Bởi vậy, người ngu như ngươi ta thật không muốn để bên cạnh " bảo bối" của ta chút nào. Trần Phong lắc đầu. Lý Phiên tức đến rủa chết tên trước mặt. Thôi, vẫn là mùi lá non ngoan hơn, rất biết nghe lời, nói trên là trên, nói dưới là dưới, đã vậy " hàng" lại khủng. À mà quên mất, tới đây để thăm bệnh cơ mà? ============//===============
Lý Phiên sắp bị phiền thế nào để Gia Vũ hắn có thể sống chung với tên chết tiệt trước mặt này ngần ấy năm?Khi rời khỏi khách sạn chính là vừa vặn tối, ấy thế mà tên kia một sống hai chết giãy thế nào cũng không ra, bám dính lấy cậu kêu meo meo đòi ăn!Alpha gì mà lại như thế?Xem kìa, cái bộ dáng vừa nghèo vừa đói còn tàn hơn cả chính cậu hồi thành niên!Lý Phiên chán ghét gõ gõ đũa lên trên bàn ăn- Này này này,- Tôi nói, cậu có thể ăn từ từ lại một chút được không?- Không ai dậy cho cậu cách ăn từ tốn nho nhã đúng phẩm vị của một Alpha sao?Gia Khánh bưng cái miệng phồng đầy thức ăn hai bên như hamster lên vừa nhai vừa nghẹn nói- Ngon.. ợ.. ngon quá.. Phiên nhìn thức ăn sắp vãi cả ra bàn, vội vàng đưa đến một tờ giấy ăn, Gia Khánh lau xoẹt qua đại khái một cái- Anh không biết anh Gia Vũ nấu ăn dở đến thế nào đâu!- Ngoài bánh mì ra thì chính là mấy món trứng hết chiên lại luộc!- Em sống được đến hôm nay mới quả là thần kỳ!Nói rồi lại gục mặt xuống xúc luôn ba miếng thịt rim chua Phiên há miệng không phản bác lại được. Đối với tài nấu ăn của Gia Vũ, cậu cũng đã từng được nếm qua, quả thật có thể dùng vài từ để hình nên cũng hơi hơi gật gù thương nhưng tên nhóc trước mặt lại không biết sống chết mà mở lời tiếp luôn- Còn nói cái gì Omega, còn không cả bằng một Beta như anh!- Anh Lý Phiên, nếu mà anh thích, em liền không đi tìm Omega nữa, cùng anh làm bạn đời luôn!Lý Phiên nhăn mặt- Cái gì?Gia Khánh cười tới chói chang- Thì mọi người luôn cố gắng tìm kiếm một Alpha để kết giao không phải sao?- Còn em thì thích người nấu ăn ngon như anh!. Thế không phải rất đẹp đôi à?- Em cũng đẹp trai nữa, ở trường rất được chú ý nha!- Em còn có mùi lá non rất ngọt nữa!- Anh có muốn ngửi thử không?Lý Phiên kìm nén xúc động muốn lật bàn- Cậu, tên nhãi hôi! – câm – miệng!Gia Khánh bĩu môi- Em không chê anh già thì thôi,- Anh lại dám chê em là nhãi hôi!- ???!!!!!Thế là xong câu đó. Lý Phiên cương quyết giằng bát đũa khỏi tay Gia Khánh, dọn hết thức ăn tống muốn vào sọt rác, mặc kệ Gia Khánh chèo kéo thế nào cũng không nghe thấy nữa!Gia Khánh chạy vòng quanh, chẳng biết thế nào mà khí tức Alpha giận dỗi bung tỏa, mùi lá non bất giác phát bật thơm ngát,Ở độ tuổi này việc kiểm soát Phermone của mình thực sự quá khó, chỉ trong vài phút đồng hồ, cả gian nhà đều mờ hơi sương,Lý Phiên hít phải một ngụm dày đặc vị lá non chút đắng chút ngọt, lồng ngực hẫng vài nhịp, nơi che giấu ống đựng tuyến thể ẩn trối nhìn Gia Khánh đang ỉu xìu muốn giành lại chiếc đĩa, khoát tay, bước về hướng nhà tắm- Được rồi, vẫn là ăn cho xong đi thì hơn!Gia Khánh làm sao đủ nhạy cảm để biết được, chút hương lửa cháy nhen nhóm đã bộc phát, gãi đầu gãi tai nghe tiếng nước xối ào ạt phía nhà tắm- Anh mới ăn xong đã liền đi tắm sao?- Kỳ -Trong phòng tắm,Lý Phiên nắm chắc bàn lại thế này?Tên Alpha ngốc ngoài kia, khí tức... sao lại mạnh và.. thơm như vậy?Không phải,Có lẽ chỉ là do chính bản thân mình đã quá lâu không giải tỏa. Vậy nên, có chút xao động cũng là lẽ thường trấn an chính bản thân mình một chút,Lý Phiên tắm rửa lần này gần cả tiếng mới đảo bước vào trong phòng mình!Tên nhóc chết tiệt vậy mà dám chình ình nằm giữa giường cậu xem ti vi như đúng rồi!Đáng lý hắn phải về rồi chứ!Lý Phiên khoác trên mình một cái áo bông tắm khép vạt của mùa đông, điên tiết giơ chân đạp cho Gia Khánh một phát- Ai cho cậu nằm ở đây?- Có mỗi cái giường, đương nhiên em phải nằm ở đây rồi?Nghĩ đến tên này chính là một tên não teo, Lý Phiên cố gắng nói cho rõ ràng- Ý tôi là cậu tại sao còn chưa về nhà?Gia Khánh tỉnh queo- Nếu em về, sáng mai ai sẽ nấu đồ cho em đây?- ?????!!!!!Gia Khánh cười hi hi- Với cả, vừa nãy anh giơ chân đạp em, em thấy ciu anh rồi đấy nhá!- Đùi anh trắng tinh luôn! Đẹp cực!- Còn giống Omega hơn cả anh Gia Vũ!- ????!!!!!!!!Gân trên trán Lý Phiên nổi lên thành sự... thật sự...Muốn giết người!!!!!!!!!!!!!!!!!- -Đêm hôm ấy, nhìn kẻ bên cạnh say sưa ngủ tới ngon Phiên không khỏi có chút suy ra thì, chuyện gì trên đời cũng có lý do của nó, kể cả việc Gia Khánh không được dạy bảo chỉn chu như một Alpha đáng lý nên có, hay như việc Gia Vũ cực kỳ bài xích cái danh Vũ và Gia Khánh, vốn là hai anh em cùng mẹ khác của bọn họ, là một kết hôn với người chồng đầu là Beta, sinh được Gia Vũ. Thế nhưng Beta không thể ký hiệu Omega, sau nhiều năm, điều đáng lo ngại nhất cũng tới,Bà gặp được Alpha có tỷ lệ tương thích cao, liền rơi vào lưới tình như một trói buộc không thể thoát,Giãy dụa, dằn vặt mãi như thế, cuối cùng gia đình cũng tan nát,Cha cậu vì hận người vợ đã phản bội mình mà đối xử với Gia Vũ như một mớ giẻ rách, cay nghiệt, miệt thị, để chính cậu từ nhỏ đã phải lăn lóc tự sinh tự Phiên lúc ấy, một cậu nhóc chưa tới mười tuổi, đã sợ hãi rón rén kéo vạt áo của Gia Vũ đang đói lả bên ven rào của ngôi trường cũ đó, hai người là vậy, còn chưa hết, ít nhất thì, khi ấy trên lưng Gia Vũ, vẫn chưa có vết sẹo -Khách sạn,Gia Vũ mê man cựa người,Trong giấc mơ sau những đợt làm tình điên dại, đáng lý phải là mộng tưởng đẹp đẽ như chính sự thoải mái của từng mạch máu nhỏ trầm ấm tan theo men rượu kia chứ?Tại sao lại là hình ảnh của một khuôn mặt mà chính bản thân mình ngày đêm đều thù hận, đều muốn quên đi?Là mơ đến gương mặt của hắn ta – kẻ được gọi là Alpha cũng được gọi là bạn đời mới của mẹ cậu, cha của Gia Khánh- khi biết được cậu là đó như thế mà đã không quản thân thế của cậu, liền cho phép đón cậu về nhà, được mang một dòng họ mới, được sống một cuộc đời nhưng mà, nào ai biết được rằng, đó mới chính là những tháng ngày chìm trong địa cho cậu ăn ngon, cho cậu mặc đẹp, dưỡng cậu đến mười sáu tuổi đã ra dáng một Omega xinh đẹp không thể rời để tặng cho một kẻ Alpha già nua giàu có,Đương nhiên, nhiệm vụ của cậu, chính là một kẻ bồi giường và sinh con cho lão già Alpha Tại sao con phải gả cho một kẻ hơn tuổi cha mình kia chứ?- Con không muốn!- Không muốn!Người đàn ông nắm chặt gương mặt cậu, dứ tới một đoạn roi dài- Không muốn?!- Tao nuôi con của một thằng Beta mạt hạng suốt ngần ấy năm để mày nói một câu không muốn?Cậu bé nhỏ trong giấc mơ đôi mắt đầy nước mắt van xin- Con không học nữa, con sẽ đi làm, con cầu xin lời gằn giọng cuốn theo một cái tát nảy lửa rơi trên này kiếp này, không thể quên Một Omega như mày thì làm được tích sự gì?- Chỉ là một cái máy đẻ!- Ngoan ngoãn nghe lời, hầu hạ lão già đó cho tốt!- Nếu không đừng có trách tao!Cậu bé nhỏ vẫn cương quyết từ chối, liền một trận đòn roi như mưa giáng đánh vào lưng, là để tránh cho gương mặt kia mất đi vẻ xinh đẹp, là để tránh cho đầu ngực hồng hào kia vẫn đốt mắt người nhưng, hắn đã đánh đến cả một lòng thù hận tràn sao?Hay là Omega?Một cái máy đẻ??!!!Kéo chiếc áo sẫm màu sáu tuổi, cậu trốn khỏi nơi có tên gọi là nhà ấy, lênh đênh trên từng chiếc tàu nát bươm, vượt đại cho đến sau này, hắn ta có người khác, mẹ cậu tỉnh ngộ thì cũng đã muộn màng, đem theo Gia Khánh khắp nơi tìm kiếm chung chưa được bao lâu, thì bà từ bỏ quyền nuôi con, Gia Khánh lúc ấy còn quá nhỏ, lại nói đôi mắt đen láy kia cười đến trong veo quả thực có nghĩ thế nào thì nghĩ, cũng không nghĩ ra được rằng, vậy mà lại là may, chính vì như thế mà Gia Khánh không bị đưa đi anh, một kẻ cay đắng đời người nếm trải đủ,Một kẻ thì lí lắc trèo lên lòng Lý Phiên đòi -Gia Vũ khẽ giật mình, theo những vệt roi quất đến trong mơ kia, đôi mày chau lại thành rãnh sâu, mồ hôi trên gương mặt lấm tấm, bừng xoay sang, đôi mắt mở lớn đến hết cỡ, nhìn một thân người còn đang trần trụi nằm bên cạnh, theo phản xạ liền sờ lên Vũ thở phào một vòng vẫn còn đi hết sự xấu hổ, khẽ chống tay rời khỏi, vì côn th*t cắm sâu trong thân kia đã mềm, vậy nên cũng không quá khó để di Vũ nghe một tiếng ọp nhỏ của nước dâm trào ra khi hậu huyệt rời khỏi côn th*t kia mà mặt bất giác đỏ bên cạnh lại dường như ngủ say đến mức khó phân biệt sáng tối, lồng ngực đều đều lên xuống từng nhịp Vũ run rẩy hít vài ngụm hơi mới có thể miễn cưỡng đứng dậy thật nhẹ, cũng là để tránh đánh thức eo thực sự muốn gãy Vũ tiến tới chiếc bàn ngay đầu giường ngủ, kéo ví của mình, đặt lại một xấp tiền,Đôi mắt không tự chủ nhìn tới thân người trên mặt đẹp hoàn hảo, mày rậm, lại dời mắt xuống một chút, thân người cao lớn có chút quá khổ, trải đầy những dấu hôn, và cả những vết cào, cắn đỏ là cái gì, trai bao hay Alpha từ đội hỗ trợ của Chính phủ, thì việc này cũng là chính bản thân mình đã " giày vò" anh ta hơi quá chăng?Gia Vũ thở dài một hơi, lại móc ra trong ví toàn bộ số tiền mặt đang có, chỉ chừa lại vài nhặt đống quần áo không ra hình thù gì, mông lung rời khỏi.
Thuộc truyện Lãnh gì thì cũng lên giường Chương 2 Vạn thươngNhân vật chínhTrần Phong Nam Alpha – Tổng tài Trần S, Gốc người Hongkong– Mùi men rượu- 32 tuổiGia Vũ Nam Omega – Gốc người Việt – Mùi trầm hương – 26tuổiTrần Phong x Gia VũMùi men rượu x Mùi trầm hương.– ————-Phụ diễnLý Phiên Nam Omega – Là bạn thân của Gia Vũ, gốc người Trung Quốc– Mùi lửa cháy – 26 tuổiGia Khánh Nam Alpha – gốc người Việt – Mùi lá non- Em của Gia Vũ- 17tuổi– ————–Lưu ý Thế giới ABO là một thế giới ảo, do đó tất cả mọi tình tiết, địa điểm, nhân vật đều là hư danh có thể được hiểu mở rộng như một vùng lãnh thổ ở thế giới tương lai, nơi du nhập nhiều nền văn hóa khác hiện tại, tất cả 11 truyện và 01 fanfict đều do mình TỰ VIẾT. Không phải bản edit, không phải bản giả yêu mến có thể lên mạng gõ tìm để đọc hết các tác phẩm của mình,Vì bối cảnh được xây dựng hoàn toàn mới, nên rất mong các bạn vui lòng đọc chậm và kỹ một chút để tránh khó hiểu.==========Truyện 11 Chương 2 Vạn ThươngTây Đảo, bối cảnh hiện giới sau hàng trăm năm phân chia, đại dương xâm chiếm, tạo thành những dải đất liền hạn hẹp nối liền với nhau, gọi tên thành từng đảo rộng lớn, nằm dưới sự cai trị của hàng loạt các gia tộc,Nơi này, con người cũng chia ra làm ba loại Alpha, Beta và đảm bảo quyền lợi cho các Omega được sinh sống và phát triển bình đẳng, tránh khỏi các cuộc tấn và lạm dụng tình dục,Khi đến tuổi phân hóa, ngay sau khi có kết quả kiểm tra, giới tính đều được giấu kín, ngoại trừ chính bản thân và cha mẹ của những Omega này biết,trên tất cả các hồ sơ phần giới tính đều không thể hiện, đối với Alpha và Beta cũng tương tự. Tuy nhiên, với vóc dáng cao lớn hơn hẳn, sự nhanh nhẹn quyết đoán và bá đạo, khí tức nổi trội của Alpha thật quá dễ dàng để nhận ra. Omega thường chỉ có thể giấu mình vào thân phận tránh tình trạng phát tình xảy ra không kiểm soát khi Omega đột nhiên gặp phải Alpha có độ tương thích cao, sau khi được xác định là Omega, nơi tuyến thể sẽ được rút ra một phần nhỏ đưa tới viện dược nghiên cứu tỉ mỉ, sau đó một ống dạng mềm, nhỏ, chứa thuốc ức chế phù hợp chuẩn xác tới 90% so với phermone của Omega đó sẽ được cấy trực tiếp trên cơ thể, những điều này là bí mật hoàn cách khác cho đơn giản hơn, khi Omega chứa ống thuốc đó bên trong cơ thể, tỷ lệ chống lại những cơn phát tình gần như tuyệt đối, cơ thể hầu như không phát ra mùi dụ dẫn nào, có thể sống và làm việc giống hệt như một Beta bình thường mà không bị phát thế nữa, vị trí đặt ống thuốc là bất kỳ nơi nào mà Omega đó cảm thấy an toàn và phù hợp nhất với mình, có thể là trên vai, cổ, bắp tay, hoặc thậm chí là vùng bẹn, điều này để đảm bảo rằng kể cả ngay khi bị một Alpha tấn công, tỏa ra Phermone kích tình nồng đậm nhất, nếu Alpha đó không biết được vị trí chính xác để rút ống ức chế ra khỏi cơ thể, Omega hoàn toàn vẫn có thể kiểm soát được cơn kích tình và kêu gọi sự giúp đỡ– ——–Chính sách và sự quan tâm hết mực đó của các Gia Tộc chia nhau nắm giữ Tây Đảo, đương nhiên là có lý do riêng, tỷ lệ sinh quá thấp, các Beta rất khó khăn để mang thai, trong khi các Omega lại có thể sinh một lượt hai, ba, thậm chí là bốn đứa trẻ một lần,Những kẻ đó, luôn một mặt tỏ vẻ tốt đẹp mà truyền thông rằng bảo vệ Omega chính là bảo vệ cho tương lai của Tây Đảo., thậm chí còn lập ra một hệ thống cứu hộ khẩn cấp cho nhưng, đó chỉ là một cách nói cho đẹp Vũ chỉnh lại chiếc cà vạt chỉnh tề trên cổ áo, soi lên gương. Đôi mắt lạnh nhạt khẽ trắng ra, trong mắt Alpha và cả Beta, Omega chính là những kẻ vô dụng, chẳng qua chỉ là một cái máy đẻ mà thôi. Nói rằng bình đẳng, thế nhưng nếu chỉ cần một Omega không may lộ ra ngoài giới tính của bản thân, liền lập tức bị điều đến những vị trí chẳng cần mấy năng lực, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.– ———Văn Phòng,Đảo bước chân qua mấy dãy bàn làm việc, nhận những cái cúi chào gập nửa Vũ một tiếng chào lại cũng không có, rồi thì ai cũng đã quen dần với vị sếp lạnh nhạt nhưng tài trí này, nên cũng chẳng có gì là lạ nhẹ tay lên nắm cầm của cánh cửa phòng lớn, Gia Vũ hơi dừng lại vài chiếc bảng khắc tên rõ ràng của mình trên đó. Mới thực sự là được sống một cuộc đời không vô Thương,Chẳng phải không là con buôn ắt không thể giàu sao?Rẽ ngang con đường học tập,Gia Vũ gom chút vốn liếng đi theo đoàn buôn từ Đảo này qua Đảo khác, trực thăng dỏm ngồi cũng ngồi rồi, tàu biển rách nát cũng đã mòn gấu quần nhiều tháng gần chục năm trời, cuối cùng cũng có thể đường đường chính chính xây dựng lên Vạn Thương là lớn, cũng không lớn. So với các Gia Tộc đã nắm giữ hết phần địa vị của Tây Đảo thì không dám so. Nhưng so với một công ty tay trắng làm nên, quả thực phát triển đến mức khiến người ta sửng tay Gia Vũ,Vạn Thương cái gì có thể buôn đều buôn, hay nói cách khác chính là một công ty sang tay. Mua rẻ của những người không cần, bán lại cho những người thấy thì dễ lắm, nhưng con mắt nhìn thị trường nào có phải đơn giản như vậy?Cái gì là cần, cái gì là không cần?Có những đồ biếu không cho không Vạn Thương cũng không nhìn tới. Có những đồ sứt đầu mẻ trán, Gia Vũ cũng cam tâm.– ——–Tiếng tin nhắn tới,Gia Vũ chống tay, nhìn màn hình điện thoại vừa sáng lên,Khuôn mặt lập tức vẽ ra chút khó cuộc hẹn?Thế nhưng là, không thể không đi.– ——-Tối hôm ấy, trên chiếc bàn ăn sang trọng, tiếng chiếc ly vỡ ném tan tành dưới sàn thu hút mọi tiếng xì xầm đổ dồn,– Xoảng!Chiếc ly ném vỡ tan dưới sàn, một Beta nữ xinh đẹp bỏ đi hết sự lộng lẫy trên chiếc váy thiết kế đắt tiền, nghiến răng chỉ về phía Gia Vũ– Anh tưởng anh là ai chứ?– Nghĩ rằng mình là Alpha sao?– Cũng chỉ là một thằng Beta rẻ rách!– Tôi coi trọng anh chính là đem mặt mũi cho anh!– Vậy mà anh dám cự tuyệt tôi?– Anh có phải bị mù rồi không?Gia Vũ hơi nhíu mày, bình thản xoay chân rời này, cũng không hiếm lạ kẻ được hiển nhiên cho rằng là Beta như anh, thân cô thế cô lập lên Vạn Thương, đôi tay đều là mồ hôi. Người đời lại cứ đinh ninh làm sao có thể không rung động trước tiền bạc và địa vị?.Alpha là số ít, những Alpha của gia tộc lớn lại vô cùng khó có khả năng tiếp cận được, thế nên một Beta nổi trội cả về ngoại hình lẫn năng lực như cậu, tự dưng lại trở thành một mục tiêu béo bở của các tiểu thư con nhà giàu lôi kéo, đặc biệt muốn đưa người về kết như kẹo, sàng mà phỉ nhổ một tràng như thế này, cũng có đấy có điều,Đều quá Vũ nghĩ tới mùi nước hoa quá nồng của vị Beta vừa rồi, bất giác, tự giễu bản thân một nữa, chính bản thân anh ngay từ khi sinh ra cũng chỉ có thể để người ta “đâm”Bảo anh phải kết giao thế nào đây?– ——–Xe vừa đỗ, bước qua một thùng rác lớn ngay bên cổng nhà, Gia Vũ đưa tay cởi chiếc áo khoác phủ ngoài dính thứ mùi hương nồng của Beta kia, không do dự, ném gió đêm lạnh phủ đầy hơi sương, len lỏi trong không khí, bám qua lớp áo mỏng manh trên con đường lát sỏi đá nhỏ dẫn vào nhà, thấm Vũ ho bật lên một dải, tựa người vào thành tường lấy này, tại sao sức khỏe lại kém như vậy?Một chút gió lạnh liền đã không chịu được?– ——–Trời trở lạnh,Những bông tuyết đầu mùa rơi tan trên từng nhánh cây đã hơi khô Khánh lười biếng vò mái tóc rối ngủ của mình, một mực vừa ngáp vừa tiến tới bên cạnh bàn sau khi mẹ cậu mất đi rồi, nhà chỉ còn có đúng hai anh em, Gia Vũ luôn dậy sớm, đúng giờ làm bữa sáng và rời đi làm, cậu sẽ ăn và dọn dẹp sau đó,Thế nhưng trên bàn ăn hôm nay trống trơn luôn!Đến cả một cọng mì cũng không có!Gia Khánh ngáp lấy ngáp để, chưa kịp than vãn một câu đã nghe tiếng đổ vỡ từ phòng Gia Vũ, liền vội vàng chạy cửa vừa đẩy, cả người Gia Vũ đã mệt mỏi đưa tay lên đỡ lấy trán, ngồi sụp bên cạnh giường, như hết sức lực, nơi đặt ống ức chế, đau nhói một mảng, trước mặt mông lung, sa sẩm.=========Bệnh viện,Gia Vũ tỉnh lại, liền thấy được gương mặt quen thuộc, bản thân không quên thở phào một tiếng nhẹ Phiên vừa là bác sĩ quen thuộc, lại vừa là bạn tốt nhất của Gia Vũ, nói là tri kỷ cũng không ngoa tý Phiên vừa đo nhiệt độ xong, nhìn tới liền cau mày– Sốt cao quá.– Còn chưa hạ được bao Vũ cố gắng chống tay, ngồi áp út bên tay trái sưng vù lên một vòng thấy rõ, lo lắng nhìn Lý Phiên– Chỗ này sao thế?Lý Phiên trừng mắt– Còn sao nữa? Ống ức chế bị vỡ, nên mới phát sốt như Vũ khó tin– Bị vỡ?Lý Phiên tự tay đưa đến vài viên thuốc và một ly nước, nhìn xung quanh không có người, mới nhỏ tiếng– Tôi đã bảo cậu bao nhiêu lần rồi, hả?– Cậu thực sự để ngoài tai hết, đúng không?– Nếu cậu còn không mau tìm một Alpha để làm tình, cửa sản đạo sẽ có khả năng bị đóng chặt và vĩnh viễn không thể có con.– Còn nữa, thuốc ức chế cấy liên tục mười hai năm không tháo?. Cậu đang nghĩ cái quái gì vậy?– Nếu không phải là lần này căng thẳng quá độ, lại thêm vỏ ống ức chế kia đã cũ mà vỡ ra, tôi cũng không biết cậu chính là một tên lì lợm đến mức này!Gia Vũ nghe một tràng xong, mặt chẳng mấy biểu tình– Không có con thì không có con thôi.– Chẳng phải vẫn còn có Gia Khánh đó sao?Lý Phiên thật muốn đưa tay lên bóp chết tên bạn nối khố này– Cậu định giả ngu với tôi phải không?– Cậu làm sao không biết được nó sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe thế nào?– Hôm nay cậu vì sao lại ngất đi?– Chính là do lượng phermone không thể phóng thích ra ngoài tích tụ đến vỡ ra rồi!Gia Vũ tai có nghe, lòng có hiểu, mặt vẫn là chẳng có lấy một cái nhấc mi.– Đặt lại ống ức chế khác cho tôi đi.– ???!Gia Vũ chỉ chỉ lên cánh tay mình– Tùy ý đặt đâu thì đặt. Nhanh chóng, tôi còn có Phiên đặt trở lại cốc nước đã cạn lên bàn, gắt lên– Cậu nghĩ là ống thuốc đó muốn có liền có sao?– Đợi điều chế lại ít nhất phải mất một ngày!– Vậy liền tiêm cho tôi một mũi đi, ngày mai tôi trở lại Phiên tỏ vẻ như muốn phản đối, miễn cưỡng lôi ra từ trong hộc tủ một ống thuốc, hút vào trong si Vũ có đôi chút mệt mỏi, tựa người ra phía sau, hoàn toàn không để ý đến đáy mắt giảo hoạt đang sáng rực của Lý Phiên tiêm một lát sau, cả thân thể đều mơ màng vô Phiên phủi tay, đỡ người đã mê mệt lên xe, lái qua gương chiếu hậu một thân người đã phiếm hồng, Lý Phiên oán trách– Làm như cái tính tình của cậu tôi còn lạ lắm sao?– Nếu lần này còn không thừa cơ, chắc chắn chẳng dễ dàng gì có lần sau.,– Tóm lại là đừng có trách tôi. Tôi cũng là muốn tốt cho cậu 3 AlphaCâu chuyện của vài tiếng trước đó,Khỏi phải nói Gia Khánh sợ đến thế nào, cõng trên lưng Gia Vũ phát sốt đến ngất xỉu liền chạy như phi đến bệnh viện, quen chân mà lao thẳng tới phòng của Lý Phiên,Đã thế lại còn được Lý Phiên vẽ thêm ra cả một đống tình tiết cẩu huyết tang thương có thể xảy đến với anh trai mình, liền không do dự đến phút thứ hai đã gật đầu đồng nhưng làm thế nào mới tìm được Alpha, lại còn phải là Alpha cường đại sang sang một tý đây?Đã vậy còn phải tuyệt đối giữ bí mật về thân phận của anh trai cậu nữa?Vậy thì, nếu là những người bạn Alpha mà cậu quen, thì cũng không được đi?Gia Khánh vò tới rối cả thân cậu tuy cũng là Alpha, nhưng mới chỉ là một cái Alpha mười bảy tuổi chưa động dục thành niên, nói về việc ngửi mùi hay nghe khí chất, thực sự có điều hơi quá khả mà, Alpha hạng sang, thì phải tìm được ở những nơi cũng hạng sang, không phải sao?Nơi sang nhất cái Tây Đảo này, chẳng phải là chuỗi quán bar cao cấp đỉnh nhất, của tập đoàn Trần S sao?Mặc kệ đi, dẫu thế nào cũng không được để anh trai mình thiệt thòi!Chiếc xe ô tô như cứ thể nhận được hướng đi mà một đường lao cách xa mấy dãy tập đoàn Trần S một đoạn, chết sững cả cũng quá sang rồi?. Gần như đến thảm lót chân dẫm bụi ngoài cửa kia cũng là hàng xa xỉ đi?Các bạn đang đọc truyện đam mỹ ABO dmh tại đam mỹ Khánh chậc lưỡi,Tuy chưa tới đây bao giờ, nhưng để có tiền vào được đây thì chắc chắn là Alpha quá con mẹ nó cao cấp luôn!Vuốt vuốt lại mái tóc, lục tung trong túi mang theo người lấy ra mấy bình xịt thuốc mê ăn trộm được từ chỗ Lý Phiên, nói thế nào thì nói, cái này là thuốc mê chuyên dụng, nếu có chuyện gì thì chạy cũng dễ dàng hơn nhiều!Gia Khánh cố gắng ưỡn ngực hùng dũng bước vào,Thế nhưng cha mẹ ơi!Vào đến đó rồi lại bị bảng giá trên tay dọa cho chết ly rượu thôi là bao nhiêu tiền đây?Có vét hết cả tiền trong ví cũng chỉ uống đủ có vài chai nho nhỏ, làm gì có tiền đâu mà đi thuê nổi Alpha cho Gia Vũ kia chứ?Cười cười với một kẻ đang đứng ngay quầy pha chế đưa mắt đong tình giả bộ kia,Gia Khánh vội vàng chuồn vào nhà vệ sinh tính kế lại,Vậy mà cũng không yên!,Vừa thở hắt một hơi bước qua được cánh cửa nhà vệ sinh, đã bị một kẻ nom cao lớn sắc lạnh đến rùng cả mình tóm giọng như dao bủa đến, khiến Gia Khánh tưởng đâu mình đang bị cho lên đoạn đầu đài– Cậu là ai?– Làm gì ở đây?Gia Khánh bị khí tức này bao vây, như vậy mà lại nảy ra trong đầu một tia mừng rỡ. Alpha!Kẻ trước mặt này là Alpha! Cao lớn, khí tức rất mạnh!Con bà nó trúng mánh rồi!Không thuê nổi thì ta bắt cóc!. Lý Phiên chỉ có dặn tìm người đưa về, chứ nào có dặn đưa người về kiểu gì?!Gia Khánh cười cười, tay mò vào trong túi áo dày, sờ lên chai thuốc xịt mê, lòng thầm đắc ý bốn trăm lẻ tám lần! ăn trộm quả là chuẩn xác! đề phòng quả là chuẩn xác!Chính là trường hợp này đây!Kẻ Alpha cao lớn kia không đoán nổi ý của một cậu nhóc mười sáu mười bảy, nheo mắt đưa tay muốn túm một bình thuốc mê liều nặng, cứ như thế đậu hết trên gương mặt cứng ngắc vì bất ngờ hơn là vì sợ hãi của vị Alpha kia,Vẫn chưa xỉu?!Gia Khánh giơ bổ tay, một phát nghiêng gáy dồn kia chếnh choáng bởi thuốc mê, không đủ sức chống này thì, xỉu thật. Gia Khánh vừa dìu người lách qua được cánh cửa nhà vệ sinh, đã nhằm thẳng còi chuông báo cháy. Ra sức ấn rồi Tút tútTiếng hú inh ỏi của chiếc còi báo động, đèn màu đỏ chót từ những chiếc đèn báo ngoài hành lang kéo theo từng bước chân người đổ xô lao ra khỏi quán bar, một mảnh ầm trong đám lộn xộn ấy, có hai kẻ mê man đầu kẻ búng tay cái tách!Thuốc mê này quả là tốt! chuyên dành cho phẫu thuật mà lại!Xịt phát ngất ngay!À mà quên, xịt cộng với một cú tạt ngang nữa mới ngất!Ghê thật!.=============Alpha thì cũng lắm loại Alpha, cao lớn cũng có lắm loại cao cao lớn như thế này quả thực quá lố thì phải?Gia Khánh vừa dìu vừa vác được vị Alpha kia lên đến dãy phòng khách sạn mà Lý Phiên đặt sẵn thì cũng thở hổn hển đến không ra hơi– Lý Phiên!– Anh mau ra giúp em một tay!– Nặng chết em rồi!Lý Phiên cũng chỉ vừa kịp đưa được Gia Vũ tới giường, giữa đầu đông tuyết trắng phủ cũng lấm tấm đầy cả mồ hôi chạy ra đỡ,– Nào nào, đưa lại như là ném người xuống ngay cạnh Gia Vũ, Lý Phiên đưa tay quệt mồ hôi trán xong mới không khỏi giật mình, bắt lấy tay Gia Khánh đang muốn vặn mở chai nước đầu tủ trăn trối– Nhưng mà… tại sao Alpha này lại ngất xỉu thế?.Gia Khánh uống mấy ngụm nước lớn xong mới trả lời– Thì anh chỉ bảo mang Alpha về thôi, ngất hay tỉnh quan trọng gì?Lý Phiên gần như giãy lên– Cậu có biết mang Alpha tới đây để làm gì không?Gia Khánh nhún vai– Thì để trung hòa Phermone!– Thế làm sao để trung hòa được Phermone?! Hả? hả?– Cái đồ đầu đất này!Đúng vậy!Từ khi bị Lý Phiên dọa tính mạng anh trai cậu là ” ngàn cân treo sợi tóc” cậu liền lo tới sốt vó lên, nào có nghĩ được cái gì là trung hòa Phermone!Lại cứ chỉ nghĩ đem Alpha về đây thế thôi!– Cái đồ con heo này!– Đồ Alpha ngu như bò sữa này!Lý Phiên một bác sĩ nổi tiếng chỉn chu giờ đây tức đến nổ đom đóm mắt, dùng hết sức có thể vừa đánh vừa mắng những lời nặng nề nhất có thể nghĩ ra được!Gia Khánh bị đánh tới đau mới lắp bắp– Vậy… vậy là… là là làm tình đó hả?– Mang Alpha về để làm tình đó hả?Lý Phiên nếu không phải đây còn là cái khách sạn nghìn sao đắt đỏ thì thật muốn dùng đồ trong phòng hết thảy đánh chết tên trước mặt, nghiến răng ken két– Vậy chứ cậu nghĩ mang Alpha kia tới đây để nằm đó tỏa Phermone ra cho thơm nhà đó hả?– Tại vì chính anh Gia Vũ không muốn cho em xem phim đồi trụy!. Cái này không thể trách em!– Anh ta không cho thì cậu không xem ư?. Làm như anh ta là mẹ cậu không bằng!Gia Khánh cãi không lại, lẩm bẩmLý Phiên tức chết rồi, không nghĩ tên Alpha trước mặt mười bảy tuổi đầu còn không có biết tận tình cái việc xxoo này,Cũng may là có đề phòng trước trường hợp nếu Alpha dẫn tới có độ tương thích quá kém, thì sẽ tiêm một mũi kích tình,Thế nhưng cứ nghĩ tên kia sẽ đem đến là một Alpha của Chính phủ, là những người tình nguyện tham gia vào việc hỗ trợ các Omega trong những trường hợp khẩn cấp đặc nào phải thế này?Trời đất ạ!Những lỡ rồi thì làm thế nào đây? Thuốc tiêm lên người Gia Vũ đã có chút ngấm, gương mặt cũng bắt đầu phớt hồng đến nơi, làm sao mà đổi kịp người?Lý Phiên bất đắc dĩ kéo cánh tay của vị Alpha nọ ra, nom gương mặt khi ngủ còn rõ khí tức áp bức, đến nỗi mà cả sống lưng đều thấy lành Phiên thành thạo tìm mạch,Đầu kim tiêm cắm phập một kích thích lập tức truyền sâu vào trong da thịt kẻ Alpha đẩy xong ống thuốc, Lý Phiên vội vàng rút kim ra, ai oán– Một kẻ nhìn thì cao lãnh.– Một kẻ nhìn thì lãnh Khánh chậc lưỡi– Lãnh gì thì cũng lên giường!Lý Phiên quay ngoắt thái độ ghét cay ghét đắng xỉa tới Gia Khánh”– Ra ngoài!===========Cánh cửa phòng vừa đóng, tai Gia Khánh gần như bị xách lên, Lý Phiên rít từng chữ từ kẽ răng– Nói, cậu tìm Alpha kia ở đâu tới?Gia Khánh đau tới nhe răng– Từ quán bar của Trần S.– Tại sao cậu không gọi đội hỗ trợ của Chính phủ?Gia Khánh ai oán– Em cũng là Alpha. Hơn nữa còn chưa có ghi nhận thành niên!– Làm sao có thể gọi hỗ trợ của Chính phủ chứ?– Không lẽ nói em bị Omega hiếp?Lý Phiên thả tay ra khỏi tai Gia Khánh, khinh bỉ nhìn một kẻ được gọi là Alpha kia xuýt xuýt xoa xoa.– Có thể lắm! Một Alpha ngu ngốc như cậu thật đáng bị Omega hiếp chết mà!Gia Khánh thấy bước chân Lý Phiên rời đi, vội vàng ôm tai bám theo– Vậy hai người trong kia thì sao?– Còn sao nữa?. Một Omega mới rút ống ức chế sau mười mấy năm, một Alpha dính nguyên một ống kích tình liều cao, nhanh cũng phải năm bảy trận, tóm lại tôi đã để Thẻ của cậu ta ở lại quầy rồi, ở bao lâu cứ mặc kệ đi.– Nhưng..– Không cần phải lo, tôi đã đeo vòng cổ tránh đánh dấu cho cậu ta rồi.– Vậy… vậy… em về chỗ anh được không?Lý Phiên ngoáy ngoáy tai– Cậu vừa nói cái gì? Ở nhờ?– Em… không biết nấu cơm, em cũng không muốn ăn mì cả ngày liền đâu.– Không – thể – được!Gia Khánh đương nhiên một mực bám chắc cánh tay Lý Phiên– Anh là beta, anh sợ cái gì?– Em cũng không thể nào đánh dấu anh!Lý Phiên cảm thấy tóc trên đầu mình sắp bị thằng nhóc này chọc cho cháy hết!Nó 17 tuổi!Là 17 tuổi!. Cậu thiếu chút nữa có thể gọi nó là cháu ngoan rồi!Vậy mà còn dám nói đến cái gì đánh dấu!!!!!!
lãnh gì thì cũng lên giường